Page 169 - HSCC2025
P. 169
BSCKI. NGUYỄN LÝ MINH DUY
NGHIÊN CỨU TỶ LỆ RỐI LOẠN CHỨC NĂNG TIỂU CẦU VÀ
ẢNH HƯỞNG TRÊN BIẾN CỐ XUẤT HUYẾT Ở BỆNH NHÂN ECMO
TẠI KHOA HỒI SỨC CẤP CỨU BỆNH VIỆN CHỢ RẪY
Mở đầu: ECMO được chỉ định ở những bệnh nhân cần hỗ trợ hô hấp, tuần hoàn không đáp ứng với phương pháp điều
trị tiêu chuẩn và ngày càng được sử dụng rộng rãi. Tuy nhiên kỹ thuật này liên quan đến nhiều biến chứng chảy máu
và huyết khối. Tiểu cầu được kích hoạt và suy giảm chức năng trong quá trình hỗ trợ ECMO. Tuy nhiên vai trò của chức
năng tiểu cầu vẫn chưa được đánh giá đầy đủ trong quá trình theo dõi ECMO. Nghiên cứu này nhằm đánh giá chức
năng tiểu cầu trước, trong và sau ECMO cùng mối liên quan với biến cố xuất huyết lớn
Phương pháp: Nghiên cứu tiến cứu được thực hiện tại Bệnh viện Chợ Rẫy từ tháng 01/2023 đến 01/2025. Bệnh nhân
ECMO ≥18 tuổi được đưa vào nghiên cứu và đánh giá chức năng tiểu cầu bằng PFA-200 tại 4 thời điểm: trước ECMO
(T0), 24 ± 12 giờ (T1), 72 ± 12 giờ (T2) và 12 giờ sau ngừng ECMO (T3)
Kết quả: Tổng cộng 36 bệnh nhân tham gia nghiên cứu (tuổi trung bình 39,17; 55,6% nữ). ARDS là nguyên nhân chính
(63,8%), với 72,2% sử dụng VV ECMO. Tỷ lệ rối loạn chức năng tiểu cầu trước ECMO là 36,1%, tăng lên 97,2% tại 24 và
72 giờ, hồi phục một phần ở 30,6% sau ngừng ECMO. Xuất huyết lớn xảy ra ở 22,2% bệnh nhân, tỷ lệ tử vong tại Hồi
Sức là 19,4%. Điểm Charlson là yếu tố duy nhất dự báo nguy cơ xuất huyết lớn, trong khi rối loạn chức năng tiểu cầu
không liên quan đến nguy cơ này
Kết luận: Rối loạn chức năng tiểu cầu xảy ra ở hầu hết bệnh nhân ECMO và có khả năng hồi phục sau rút ECMO. Rối
loạn chức năng tiểu cầu không ảnh hưởng đến biến cố xuất huyết lớn
Từ khóa: ECMO, rối loạn chức năng tiểu cầu, biến cố xuất huyết
TS.BS. NGUYỄN ĐĂNG TUÂN
PHỐI HỢP VA ECMO VỚI IABP TRONG ĐIỀU TRỊ SỐC TIM –
TỪ LÝ THUYẾT TỚI THỰC HÀNH LÂM SÀNG
Đặt vấn đề: Sốc tim là một trong những nguyên nhân hàng đầu gây tử vong ở bệnh nhân nhồi máu cơ tim cấp và các
bệnh lý tim mạch nặng. Hỗ trợ tuần hoàn cơ học sử dụng kỹ thuật oxy hóa màng ngoài cơ thể qua tĩnh mạch – động
mạch (VA-ECMO) và bóng đối xung động mạch chủ (IABP) đã được ứng dụng rộng rãi nhằm cải thiện tưới máu cơ
quan đích và hỗ trợ chức năng tim. Tuy nhiên, hiệu quả của việc kết hợp VA-ECMO và IABP trong điều trị sốc tim vẫn
còn tranh cãi, đòi hỏi đánh giá dựa trên các bằng chứng nghiên cứu lâm sàng
Mục tiêu: Bài báo cáo nhằm tổng quan các bằng chứng khoa học hiện có về việc phối hợp VA-ECMO và IABP trong
điều trị sốc tim, đánh giá lợi ích, hạn chế và các chỉ định cụ thể trong thực hành lâm sàng
Đối tượng và phương pháp nghiên cứu: Bài báo cáo tổng quan dựa trên các nghiên cứu đã được công bố trên các tạp
chí quốc tế có uy tín (PubMed, JACC, Circulation, Critical Care Medicine). Các nghiên cứu được lựa chọn bao gồm thử
nghiệm lâm sàng, phân tích tổng hợp và nghiên cứu hồi cứu đánh giá hiệu quả của việc phối hợp VA-ECMO và IABP
so với ECMO đơn thuần ở bệnh nhân sốc tim
Kết quả: Một số nghiên cứu chỉ ra rằng việc kết hợp IABP với VA-ECMO giúp cải thiện khả năng cai ECMO và giảm hậu
tải thất trái, đặc biệt ở nhóm bệnh nhân sốc tim sau nhồi máu cơ tim cấp; Một phân tích tổng hợp cho thấy tỷ lệ sống sót
trong bệnh viện cao hơn ở nhóm bệnh nhân sốc tim được phối hợp ECMO và IABP so với ECMO đơn thuần; Tuy nhiên,
một số nghiên cứu khác không ghi nhận sự khác biệt đáng kể về tỷ lệ tử vong, đặc biệt ở nhóm sốc tim sau phẫu thuật tim
Kết luận: Phối hợp VA-ECMO và IABP trong điều trị sốc tim có thể mang lại lợi ích ở một số nhóm bệnh nhân nhất định,
đặc biệt trong nhồi máu cơ tim cấp. Tuy nhiên, cần có thêm các nghiên cứu lâm sàng quy mô lớn để đánh giá chính
xác vai trò của chiến lược phối hợp này trong thực hành lâm sàng
Từ khóa: phối hợp VA ECMO và IABP trong sốc tim
ECMO 169